Kiếm khí và bọt nước va chạm, bọt nước hóa thành mưa bụi nhỏ bé, mà kiếm khí cũng bị nội lực ẩn chứa trong đó triệt tiêu, đồng thời biến mất, bóng kiếm đầy trời cuối cùng cũng một lần nữa tụ thành một đường, lộ ra mũi kiếm dày đặc hàn ý, đột phá màn nước, đâm thẳng vào cổ họng Trương Dương. Một hạt nước to bằng viên bồ đào cản phía trước mũi kiếm, vừa mới chạm vào mũi kiếm đã vỡ tan.
Trương Dương vươn hai ngón tay ra, chuẩn xác kẹp lấy Ẩm Huyết kiếm.
Giọt nước giống như bay đầy trời rải về phía Văn Linh, phạm vi gần thân thể cô ta một thước bị nội lực của cô ta chấn cho hóa thành hơi nước mênh mông.
Ánh mắt hai người so với mũi kiếm của Ẩm Huyết kiếm thì còn sắc bén hơn, khi tiếp xúc với nhau, vẻ mặt của Văn Linh càng lạnh hơn, Trương đại quan nhân thì cười như gió mùa xuân: "Khôi phục nhanh thật, chị Linh, chẳng lẽ trong Ẩm Huyết kiếm này quả thực có bí mật gì đó mà người ta chưa biết ư?"
Văn Linh nói: "Cậu chết rồi tôi sẽ nói cho cậu!" Ẩm Huyết kiếm giống như linh xà rung lên, dao động kỳ dị truyền tới giữa hai ngón tay của Trương Dương.
Dưới chân Trương Dương chấn động, bồn tắm lớn bị hắn chấn thành hai nửa từ giữa, Trương Dương giơ chân phải đá lên bồn tắm lớn, bồn tắm lớn mang theo một cỗ kình phong, bắn tới Văn Linh, dưới khoảng cách gần như vậy, Văn Linh không thể không lựa chọn rút kiếm hóa giải phản kích của Trương Dương trước.
Bàn tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-dao-quan-do/1868542/chuong-941-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.