Lưu Bảo Toàn là thủ hạ cũ của Phương Trí Đạt, trước nay có quan hệ rất tốt với y, lần này để y làm chủ nhiệm quản ủy hội của khu đô thị mới, Phương Trí Đạt rõ ràng là cất nhắc y, y cũng có thể hiểu được tâm trạng lúc này của Lưu Bảo Toàn, Lưu Bảo Toàn bây giờ giống như nằm trên giường có gai, và rõ ràng cái gai đó chính là Trương Dương.
Phương Trí Đạt nói: “Tiểu Lưu à, cần phải giỏi việc phát hiện ra sở trường của người khác, công việc vừa mới bắt đầu, nhất định không được nảy sinh tâm lí chống đối, phải duy trì hoàn cảnh công tác đoàn kết hữu hảo, điều này rất quan trọng.”
Lưu Bảo Toàn biết chuyện này đã định, không phải là việc y có thể thay đổi được, liền buồn bã nói: “Thị trưởng Phương, tôi hiểu rồi.”
Phương Trí Đạt nói: “Cố gắng làm tốt đi, việc quan trọng nhất là phải tạo ra được thành tích. Chỉ có thành tích mới chứng mình được năng lực bản thân.”
……………………………………
Trương Dương chở Tần Thanh và Thường Hải Tâm đến trưởng tiểu học Thanh Long Đàm, một tuần không đến, sự thay đổi của nơi đây làm cho Trương Dương dường như không tin được vào mắt mình, một con đường đủ cho bốn luồng xe đã thông thẳng tới con đường hương trấn bên cạnh đang được tu sửa, bên trên phủ cỏ, Trương Dương dừng xe ở xa xa, Tần Thanh và Thường Hải Tâm xuống xe, nhìn về phía con đường trước mặt, Tần Thanh nói: “Hiệu suất rất cao.”
Trương Dương hỏi công nhân đang tu sửa bên đường, biết được con đường này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-dao-quan-do/1869359/chuong-785-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.