Chu Vân Phàm mua một biệt thự gần hồ Phượng Nhãn ở Nam Tích, chỉnh đốn bộ mặt của Nam Tích cũng được một đoạn, hồ Phượng Nhãn đã khôi phục lại như ngày xưa.
Biệt thự cách bờ hồ không xa, xung quanh là cây xanh vờn quanh, đứng trong đình viện của biệt thự có thể nhìn thấy được phong cảnh của hồ Phượng Nhãn, Lạp Khố Mã cũng biểu thị sự thỏa mãn đối với hoàn cảnh nơi này, trong cùng ngày ông ta đã mang Ngả Tây Ngói Á đến.
Vư Tử Lương trong buổi sáng cùng ngày cũng chạy đến, đi xe giường nằm từ Giang thành đến, một ngày nghỉ ngơi này có vẻ không đủ, tinh thần có chút uể oải, lên xe của Trương Dương, nói nói mấy câu, rồi dựa vào ghế mà ngủ mất.
Trương Dương lái xe đến trước biệt thự, khi xe dừng lại, phát hiện ra Vu Tử Lương vẫn đang ngủ, hắn không đành lòng quấy rối Vu Tử Lương, mở cửa xe bước xuống đất, tuy rằng tiếng mở cửa xe rất nhỏ, nhưng mà Vu Tử Lương vẫn bị giật mình tỉnh giấc, ông dụi dụi con mắt, ngượng ngùng cười nói: "Mệt mỏi quá, tự nhiên ngủ quên luôn"
Trương Dương cười nói: "Thấy ông ngủ ngon như vậy, thật sự không đành lòng đánh thức ông"
Vu Tử Lương nói:" Hôm qua làm phẫu thuật cả ngày, buổi tối ngồi xe nằm, mà giường bên cạnh cứ làm ổn, làm cho cả đêm tôi không ngủ được gì hết"
Trương Dương áy náy nói: "Khổ cực rồi, tôi hẳn là nên an bài cho ông nghỉ ngơi trước"
Vu Tử Lương nói: "Thăm bệnh nhân quan trọng hơn, chờ thăm bệnh nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-dao-quan-do/1870535/chuong-626-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.