Sau khi Uyển Nguyệt xoay người rời đi, Tư Mã Phỉ Phỉ chậm rãi buông tay Huyền Ba ra, đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn Đường Liệp nói: " Sự tình lần trước ta còn chưa kịp chúc mừng ngươi!"
Trong nội tâm Đường Liệp thầm khẩn cầu Tư Mã Phỉ Phỉ đừng nói ra điều gì quá mức, cung kính nói: " Cứu sống người là bổn phận của thầy thuốc!"
" Ngươi quả nhiên có đạo đức tốt, lúc trước chữa bệnh cho ta, cũng có ôm tâm tư không cần hồi báo phải không?"
Đường Liệp toát mồ hôi nói: " Trong lòng Đường Liệp thì quý phi và những người bệnh khác cũng không có gì khác nhau!"
Tư Mã Phỉ Phỉ cắn chặt môi dưới, nàng đứng dậy đi tới trước mặt Đường Liệp, bức bách Đường Liệp không tự chủ được lui ra sau một bước, hạ giọng nói: " Trong lòng ngươi thủy chung không có vị trí của ta sao?"
Đường Liệp bị dọa đến hồn phi phách tán, phải biết rằng Huyền Ba còn ở một bên, những lời này của Tư Mã Phỉ Phỉ mặc dù là kẻ ngu cũng nghe ra giữa bọn họ từng có tư tình, huống chi là vị công chúa trí tuệ siêu quần này. Thật sự là nhà dột còn gặp mưa liên tục, đi thuyền lại gặp ngược gió, lần này cho dù là nhảy vào Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Trong lòng Đường Liệp mặc dù uể oải tới cực điểm, nhưng vẻ mặt vẫn trấn tĩnh, làm ra một bộ dáng cung kính: " Trong lòng Đường Liệp quý phi và đế quân cũng giống nhau..." Hắn còn chưa nói hết, đã bị Tư Mã Phỉ Phỉ chụp được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-quan-cam-thu/761038/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.