Mọi người thấy Bạch Mạt Thanh rời đi, ai cũng không lên tiếng ngăn cản. Dù sao trong gia tộc này, người muốn biết tin tức này nhất chính là Bạch Mạt Lăng.
Bạch Thịnh Triêu nhìn cửa chính mở rộng, trong hốc mắt có chút nóng lên, lần này ông có thể đối mặt với con gái của mình? Đứa con gái oán trách chính mình hai mươi năm, chuyện ông làm lúc trước cuối cùng cũng không có tạo thành sai lầm quá lớn!
Tốc độ của Bạch Mạt Thanh cực nhanh, trong nháy mắt đã tới trong viện của Bạch Mạt Lăng.
Trong phòng.
Khuôn mặt của Bach Mạt Lăng u sầu không thay đổi, đứng trước cửa sổ nhìn nước chảy dưới lầu, nhưng không biết đang suy nghĩ gì.
Đột nhiên, ”két” một tiếng, cửa phòng đóng chặt bị mở ra, ngay sau đó một đạo thân ảnh chạy vào. Bạch Mạt Lăng giật mình quay đầu lại, phát hiện người đến là tỷ tỷ ruột của mình mới yên lòng lại.
”Mạt Thanh tỷ tỷ , đã xảy ra chuyện gì? Tỷđúng là vội vàng, hấp tấp mãi thành nghiện.” Bạch Mạt Lăng nói xong mới nhìn thấy khuôn mặt của Bạch Mạt Thanh đầy nước mắt, giọng nói không khỏi có chút khẩn trương. ” Sao tỷ lại khóc?”
Bạch Mạt Thanh không trả lời mà trực tiếp ôm chầm lấy Bạch Mạt Lăng:”Mạt Lăng, tin tức tốt, một cái tin tức vô cùng tốt! Con gái Mộ Chỉ Ly của muội chẳng những còn sống, hơn nữa con bé cũng không phải là phế vật, tại Trục Đỉnh Tái Sự lần này, đại ca đã gặp con bé trong đội ngũ của Thần Quyết cung.”
Bạch Mạt Lăng không nói gì, dường
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-thu-che-thien/2111803/quyen-3-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.