Nghe thấy người xung quanh đàm luận, trên mặt nhóm người Nguyễn Ngọc Hành cũng mang theo nụ cười. Nghĩ rằng kết quả từ nơi này chính là nhanh chóng truyền bá đi, mọi người cảm thấy hứng thú nhất đối với chuyện này, cho nên tốc độ truyền tin so với bọn họ đương nhiên sẽ nhanh hơn.
Mấy người Mộ Chỉ Ly đều có thể thấy ở thành Bạch Hồng là như vậy, chờ đến khi bọn họ trở về thành La Thiên chỉ sợ cũng sẽ như vậy, dù sao bất luận là tiểu thành hay chủ thành cũng là một chuyện không thể không để ý.
Mọi người đàm luận không chỉ về chiến tích của Nguyễn Ngọc Hành, mà còn đàm luận cả về đám người Mộ Chỉ Ly bên cạnh Nguyễn Ngọc Hành, dù sao mấy người này cũng không phải là người thành Bạch Hồng, hơn nữa dáng vẻ kia cũng không giống như người bình thường, lại có người suy đoán bọn họ là bốn người đạt thứ hạng còn lại. . . . . . . . .
Vị trí của Nguyễn gia ở trung tâm thành Bạch Hồng, phủ đệ có kiến trúc rộng lớn và cao to, từ phía xa có thể nhìn thấy hai chữ Nguyễn phủ thật lớn, ở ngoài cửa là bốn nam tử tráng kiện, từ trên người họ mơ hồ tản mát ra dao động, có thể thấy được bọn họ đều là người đã tu luyện tới cảnh giới Hậu Thiên cao cấp.
Thân thể khỏe mạnh của bọn họ thoạt nhìn tràn đầy sự kinh sợ, đối với người bình thường đã tồn tại sự ngưỡng vọng * (ngưỡng mộ và có ý trông chờ) rồi, từ nơi này có thể nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-thu-che-thien/2112330/quyen-2-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.