- Chuyện đan dược tạm thời không nói đến.
Tang Thiên chặt đứt lời Lữ Chính Dương:
- Chúng ta nói chuyện của Tùy lão đệ trước đi. Ta thấy Tùy lão đệ là quyết tâm muốn chiến đấu đến cùng với ‘ hành hội ’, chi bằng như vậy đi, tính thêm cả chúng ta vào nữa.
- Lão đại!
Lữ Chính Dương bỗng đứng lên nói:
- Lão đại, Long Đằng chúng ta và giới tu hành luôn là nước giếng không phạm nước sông. Nếu như chúng ta khai chiến với ‘hành hội’, sợ rằng ảnh hưởng thực sự quá lớn, chuyện này không phù hợp với tôn chỉ của Long Đằng chúng ta!
Lạc Thanh Liên nãy giờ vẫn trầm mặc không nói, lúc này vừa mở miệng đã nói giúp Tang Thiên:
- Tang tổ trưởng thống ngự chín tổ Long Đằng, đương nhiên có quyền đưa ra quyết định như vậy.
Lữ Chính Dương kiên trì nói:
- Không phải ta nhát gan sợ chết. Mà là dưới tình huống hiện nay, khai chiến với giới tu hành, chắc chắn sẽ mang đến tai nạn không tưởng được cho người thường. Mặt khác, đám người lang sói xung quanh, cũng sẽ thừa cơ mà tiến vào phá hoại!
- Lữ Chính Dương, ngươi quá hấp tấp rồi!
Tang Thiên nhíu mày nói:
- Ai nói muốn trực tiếp khai chiến với giới tu hành? Huống hồ, nếu như Tùy lão đệ muốn trực tiếp khai chiến với ‘ hành hội ’, hà tất phải chờ tới bây giờ, người phía sau hắn vừa ra tay, cho dù là cao thủ của ‘hành hội’ cũng phải nhượng bộ lui binh.
Tùy Qua cười khổ, không ngờ Lữ Chính Dương cũng biết hắn là một người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-tien-thieu/2477382/chuong-798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.