Đoàn Bảo Đồng không khỏi kinh ngạc, xem ra ông
ta nên chào hỏi lại cậu Tần rồi.
Hai người nói chuyện một hồi, sau đó Tần Lâm
hỏi.
“Ở Đông Hải, ngoài ông và Bùi Lương ra, thì còn ai
có địa vị như thế nữa không?”
Đoàn Bảo Đông cau mày, không ngờ Tần Lâm lại
chủ động hỏi chuyện này, xem ra anh đang định xen
vào chuyện của thế giới ngầm ở Đông Hải rồi sao?
Tất nhiên mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy,
cho dù Tần Lâm có bản lĩnh, muốn xen vào cũng
không phải chuyện dễ.
“Tần đại sư, có rất nhiều thế lực ở Đông Hải, trong
đó tôi và ông chủ Bùi cũng khá có tiếng tăm”.
“Đương nhiên là cũng có không ít người ngang
hàng với chúng tôi, chẳng hạn như Kim Xà”.
Đoàn Bảo Đông vừa dứt lời, Long Ích Huy lạnh
lùng hừ một tiếng.
“Kim Xà có tư cách gì để ngang hàng với anh
Đông chứ?”
Đoàn Bảo Đông cười nói: “Tiểu Long, đừng coi
thường người khác, tuy chúng tôi không đội trời
chung nhưng khách quan mà nói thì Kim Xà cũng có
chút thủ đoạn đó”.
Long Ích Huy vẫn không phục.
“Thủ đoạn? Đó đều là những thủ đoạn hèn hạ bỉ
ổi mà thôi, không thể so sánh với anh Đông được”.
Long Ích Huy vừa dứt lời, đột nhiên có một giọng
nói khàn khàn vang lên từ phía cửa.
“Vậy ư? Vị họ Kim nào đó xấu xa thế sao?"
Nghe thấy giọng nói này, tất cả mọi người đột
nhiên trở nên căng thẳng.
Sắc mặt Đoàn Bảo Đông thay đổi: “Kim Xà!”
Cùng với giọng nói trầm khàn, cửa phòng riêng
mỡ ra, một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-vo-song-toan/908909/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.