“Ôi này, mày nghĩ mình là ai, còn muốn lấy điện thoại, có tin hay không bây giờ tao lập tức đăng nó lên mạng không.”
Cô gái đe dọa, rõ ràng là họ đã cởi quần áo của Tô Điềm ra, không những thế còn chụp ảnh lại để tìm niềm vui.
“Xin các người đừng như vậy, ngày mai nhất định tôi sẽ đem tiền đến cho các người, cầu xin các người xóa ảnh đi được không?” Tô Điềm vừa khóc vừa nói.
"Đồ khốn nạn, hiện tại mày không có tiền, nhưng bạn trai mày giàu có như vậy nhất định có tiền.
Chỉ cần mày đưa tiền bọn tao sẽ xóa bức ảnh này.”
Tô Điềm nhanh chóng lấy trong túi ra 150 nghìn, cầu xin: "Đây là tất cả tiền hôm nay tôi mang theo.
Làm ơn xóa ảnh đi?"
"150 nghìn, nếu đem ảnh của mày, nếu đem ảnh của mày đến trường đại học Long Diệu bán, tao tin rằng sẽ có rất nhiều anh trai bằng lòng mua lại với giá cao đó, chị em chúng ta hãy đến đó bán ảnh đi.”
Bốn cô gái chuẩn bị rời đi, bởi vì Tô Điềm chính là hoa khôi giảng đường của trường đại học Long Diệu, có vô số người theo đuổi, nên tự nhiên có người sẵn lòng dùng tiền mua lại.
Ninh Vũ Phi nói: “Đứng lại!
Người cầm đầu nhóm bốn cô gái quay đầu lại hỏi: “Nhóc đẹp trai, còn có chuyện gì sao? Hay là như vậy đi, cậu theo mấy chị đây chơi đùa, chúng ta có thể hạ giá cho cậu.”
Nghe vậy, Ninh Vũ Phi mỉm cười bước tới và hỏi: “Ba mẹ các người đâu?”
"A, để tôi nói cho cậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/y-vuong-van-dam-truy-the/934166/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.