Trong màn đêm tĩnh mịch, Lý công tử mang theo nàng bay vút từ nóc nhà này sang nóc nhà khác. Được khoảng chừng thời gian một nén nhang, Lý công tử mới thình lình mang theo nàng bay xuống một nóc nhà, vào tiểu viện của nhà đó.
Yên Vũ nghe thấy người canh giữ đuổi theo tới gần phía trên nóc nhà nhưng không dám tiếp cận quá gần.
Lý công tử lấy đèn ở trong phòng đặt lên trên bàn tròn, nâng mắt nhìn Yên Vũ. “Chiếc vòng trên tay ngươi làm sao có được?”
“Đây là người tỷ muội trong Xuân Hoa lâu tặng cho ta.” Yên Vũ nói. “Công tử mang ta tới đây làm cái gì? Đây là đâu?”
Lý công tử nghe vậy cười cười, đứng dậy giữ lấy cổ tay nàng, cởi ra chiếc vòng trên tay.
Ánh đèn dầu sáng tỏ, tỉ mỉ nhìn hoa văn phức tạp trên bề mặt chiếc vòng vàng.
Yên Vũ lẳng lặng đứng bên cạnh.
Lý công tử đứng dậy, từ trong ngăn kéo của thư án tìm ra một con dao găm dài nhọn, chọt vài cái trên hoa văn của chiếc vòng. Yên Vũ nghe được tiếng động răng rắc của cơ quan.
Chiếc vòng vàng lại bị mở ra.
Yên Vũ lập tức làm ra bộ dáng vẻ mặt kinh hãi. “Cái…Cái vòng này có thể mở ra?”
Lý công tử cười, không để ý đến nàng, dùng dao găm khều ra cuộn giấy trong chiếc vòng. Hắn se mở cuộn giấy ra xem, rồi để tờ giấy trên ngọn đèn, đốt thành tro.
Yên Vũ nghe được từ xa lại tới ba người nữa, đều núp không xa ở phía trên.
“Ngươi không sợ ta giết ngươi sao?” Lý công tử
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yen-vu/1673292/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.