“Yên Vũ cô nương đừng quá lo lắng, người hầu hạ bên cạnh công tử không nhiều lắm, chuyện phiền toái cũng ít. Ngươi trước tiên ở đây lĩnh y phục để thay nhé?” Tuyên Hoà mỉm cười nói, giọng lại vô cùng ấm áp.
“Cảm ơn Hoà thúc!” Yên Vũ cúi người nhận lấy y phục.
Tuyên Hoà để nàng ở trong phòng thay xong y phục rồi dẫn nàng đi làm quen đường lối. Chỗ Tuyên Thiệu ở mặc dù bên trong Tuyên phủ nhưng là một viện đơn độc, chỉ có một cánh cửa thông với bên trong Tuyên phủ.
“Ngày thường không có chuyện gì thì không nên chạy đến Tuyên phủ, chỉ ngốc ở trong viện của công tử là được rồi.” Tuyên Hoà đặc biệt dặn dò một câu.
Yên Vũ gật đầu, tỏ vẻ mình nhớ kỹ.
Trước mặt thấy nha hoàn vừa rồi hầu bên cạnh biểu muội của Tuyên Thiệu tán loạn chạy tới.
“Chào quản gia.” Nha hoàn cúi người hành lễ với Tuyên Hoà, nhưng đối với Yên Vũ ở bên cạnh thì làm như không thấy.
“Đây là Lục Bình, người xử lý quần áo hàng ngày cho công tử. Cuộc sống trong Tuyên phủ, ngươi có chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi nàng ta.” Tuyên Hoà nói. “Đây là Yên Vũ cô nương.”
Lúc này Lục Bình mới quét ánh mắt qua gò má của Yên Vũ, cười nhạt gật đầu với nàng một cái.
Yên Vũ không hề qua loa cúi người hành lễ. “Yên Vũ mới tới, sau này mong Lục Bình tỷ chỉ điểm nhiều hơn.”
Tuyên Hoà vuốt râu trên cằm, nhìn Yên Vũ gật đầu một cái.
Giao Yên Vũ cho Lục Bình, Tuyên Hoà liền đi bận rộn chuyện khác.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yen-vu/1673346/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.