Nhói. Nó thấy tim mình chợt thắt lại đến nghẹt thở. Sự tự ti ngày trước chẳng hiểu sao lại quấn lấy nó sau thời gian khá dài ngủ quên. Anh Phong đã nhận ra điều đó. Hắn thừa biết nó nghĩ gì trong đầu. Hắn muốn đính chính với nó trước. Hắn không muốn nó sốc nhiều hơn khi cùng trò chuyện với Thảo. Thế nên hắn cố tình kéo nó đi chỗ khác:
- Đi lấy thêm thức ăn chung đi Ngọc
Thế nhưng con ngốc ấy lại nằng nặc đòi đi một mình. Đơn giản nó muốn tĩnh lặng một mình thôi. Nó là thế. Khi quá bối rối, nó lại trốn tránh một mình để trấn tĩnh bản thân và không muốn nghe lời giải thích của bất kì ai khác cho đến lúc tâm trạng ổn định. Dù Phong có nài nỉ thế nào nó vẫn cứ một mực từ chối:
- Không cần. Đi một mình được rồi
- Để cậu ấy một mình đi
Khiết vỗ vai, thì thầm vào tai hắn. Vậy hắn đành gật đầu, chiều theo ý nó. Có lẽ hắn đành giải thích sau vậy. Dù sao vẫn chưa có gì xảy ra. Chắc Ngọc lại ghen vu vơ thôi. Chuyện này hắn quen rồi. Quả thật những điều đó sẽ trở nên bình thường nếu ông Lã không thêm dầu vào lửa. Khi nãy, thoáng nhìn ông cũng đủ biết bạn gái con trai ông không ai khác là Ái Ngọc. Và như ông đã nói, ông quyết phải chia cắt sấp nhỏ. Ông không để thành quả bao năm của ông tan biến chỉ vì con nhóc như nó. Ngay khi nó đang mải mê lựa chọn thức ăn,ông Lã liền bước đến gần bắt chuyện nhanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-anh-co-bao-gio-hanh-phuc/437158/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.