Sáng hôm sau, Lăng Vân Phi thức dậy với thân thể đau nhức. Hắn phát hiện mình đang nằm trên giường, mà mình được ôm về giường lúc nào cũng không biết. Trí nhớ của hắn chỉ dừng lại ở đoạn bị người đàn ông ấy tàn nhẫn đặt dưới thân đâm thọc. Ha ha, lần đầu tiên đã bị chịch đến hôn mê, thật sự là xấu hổ chết đi được.
Có điều nếu trách thì phải trách động tác của Long Ký Hạo quá mạnh quá kịch liệt, vì thế chẳng trách hắn lại đến nông nỗi này. Không biết nên nói hắn may mắn hay là xui xẻo, khi lần đầu tiên đã đụng phải một người có kỹ thuật cao siêu như vậy, tuy rằng hiện giờ từ phần eo trở xuống của hắn đã đau buốt không còn cảm giác, chỗ kín đằng sau phỏng chừng cũng sưng đỏ hết rồi.
Nhưng không thể phủ nhận cái cảm giác hôm qua bị xông vào thân thể nó khác hẳn cảm giác hắn đi vào thân thể người ta, khác biệt cả một trời một vực. Thứ của Long Ký Hạo thật to thật thô, mang lại cho hắn cảm giác đầy căng, hơn nữa... Lăng Vân Phi vỗ vỗ đầu, a! A! Phiền chết đi được, Lăng Vân Phi ơi sao mày sa đọa thế, vốn định chịch người khác, giờ lại bị người ta chịch xỉu, ấy thế mà không cảm thấy nhục, trái lại còn thấy vô cùng hưởng thụ.
Lăng Vân Phi thật sự tự nhận mình có hơi mất mặt, song từ khi hắn tỉnh lại đến giờ, một nam chính trong câu chuyện vẫn chưa từng lộ diện. Lẽ nào anh ấy ăn mình no nê rồi phủi mông bỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-anh-tu-mot-lan-danh-cuoc/2382446/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.