Bản thân Âu Dương cũng cảm thấy mờ mịt đối với vấn đề này.
- Đừng nghĩ lung ta lung tung nữa. Không phải có một câu nói rất hay sao. Là của ngươi trốn cũng không thoát. Không phải là của ngươi có muốn cũng không chiếm được! Cho dù ngươi có chuyện lớn bằng trời, cũng phải chờ qua năm mới, chờ giúp Lôi tướng quân vượt qua tất cả đã!
Lưu Tĩnh cầm tay Âu Dương an ủi Âu Dương một chút!
- Được rồi! Chúng ta tiếp tục mua đồ tết! Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. Âu Dương cười ha ha, sau đó cùng hai người Thiệu Phong Lưu Tĩnh tiến vào trong một bách hóa bắt đầu chọn đồ tết. Trong tổ trạch của Lôi Minh, Lôi Minh đang tự tay viết các tấm thiệp mời đại thọ. Lần này Lôi Minh rất coi trọng chuyện này. Ai nói người của Lôi gia vĩnh viễn không sống quá sáu mươi tuổi? Lần này mình muốn ở trước mặt tất cả mọi người cho bọn họ nhìn thấy lão tử cười sống sót qua được tuổi sáu mươi này thế nào. - Tướng quân, hai ngày nay trong Bắc Kinh có lời đồn rất lợi hại đối với bữa tiệc mừng thọ của ngài. Tuy nhiên... Một thành viên của Long Quân hồi báo. - Tuy nhiên bọn họ đều nói ta đang giấu đầu hở đuôi đúng không? Tất nhiên Lôi Minh có thể đoán được, bên ngoài chắc chắn sẽ có lời đồn đại không hay. - Vâng! Rất nhiều người đều nói muốn tới bữa tiệc đại thọ của ngài để xem chuyện cười... Trên mặt người thành viên Long Quân này có mấy phần phẫn nộ. Trong Long
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-cung/733294/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.