Tô Tiểu Triết chống cằm, nhìn Đại sư huynh Vân Linh, thở dài thườn thượt.
Hoa Phù nói:
"Tiểu Triết, nếu muội thật sự thích Đại sư huynh, ta bảo Vân Phi Dương đi hỏi giúp muội nhé?"
Tô Tiểu Triết uể oải nói:
"Đừng làm loạn. Ta đang nghĩ, nếu có ai đó mà được phân nửa sự chín chắn của Đại sư huynh thì tốt biết bao."
Hoa Phù nghĩ ngợi rồi bảo:
"Nói Đại sư huynh chín chắn, cũng chưa hẳn đâu."
Hoa Phù vẫy tay gọi Vân Phi Dương lại.
Vân Phi Dương vừa thấy Hoa Phù vẫy, lập tức lướt đến còn nhanh hơn cả khinh công.
Hoa Phù nói:
"Vân Phi Dương, trước nay ngươi cứ hỏi ta thích Đại sư huynh ở điểm nào phải không?"
Vân Phi Dương ngơ ngác gật đầu.
Hoa Phù nói:
"Ta thích khuôn mặt của huynh ấy."
Vân Phi Dương “ồ” một tiếng, vai cụp xuống, đi tới thao trường thì thầm với Đại sư huynh:
"Đại sư huynh, vợ ta bảo nàng thích mặt huynh."
Vân Linh hỏi:
"Mặt?"
Vân Phi Dương ỉu xìu nói:
"Ừm."
Vân Linh nghĩ một chút, rút con dao nhỏ từ tay áo, đưa cho Vân Phi Dương cầm.
Vân Phi Dương cầm dao, mặt mũi mù mờ không hiểu gì.
Vân Linh nắm tay Vân Phi Dương ép sát vào mặt mình, cười hí hửng:
"Sư đệ, ngươi thấy ta nên rạch một nhát bên má trái, hay bên má phải đây?"
Vân Phi Dương hét toáng:
"Đừng mà aaaa huynh thả tay ra aaaa! Sư phụ mà biết thì đánh chết ta mất aaaaa!"
Hoa Phù quay sang nói với Tô Tiểu Triết:
"Cái gọi là chín chắn hay không, còn phải xem đối với ai. Đại sư huynh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-dai-minh-tinh-bach-hong-quan-nhat/2785915/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.