Vân Linh đang tỉ thí kiếm thuật với Linh Lang giữa sân.
Linh Lang từ nhỏ đã luyện kiếm, luôn tự cao, nhưng không ngờ lại hoàn toàn không có sức phản kháng trước mặt Vân Linh.
Hơn nữa, kiếm pháp của Vân Linh lại vô cùng phiêu dật ôn hòa, tuy luôn áp chế đối phương, nhưng không hề tỏ ra hung hăng.
Linh Lang thu kiếm lại, tâm phục khẩu phục:
"Kiếm pháp của Đại sư huynh thật tuyệt luân, Linh Lang xin chịu thua."
Vân Linh cũng thu kiếm, mỉm cười:
"Kiếm của Linh Lang đại nhân là kiếm của người sống, còn kiếm của ta chỉ là để tu hành, không phân cao thấp."
Hoa Phù bưng trà bước lên:
"Đại sư huynh, huynh vất vả rồi, uống chút trà đi."
Tô Tiểu Triết cũng bước tới:
"Đại sư huynh, huynh xem, mồ hôi ra đầy mặt rồi, lau đi một chút."
Vân Linh nhận lấy, cười:
"Đa tạ."
Trong lòng Tô Tiểu Triết siết chặt nắm tay: Đẹp trai muốn rớt vỏ luôn rồi! Lâm Việt đứng ngoài sân nhìn, bất chợt hỏi: Vân Phi Dương uể oải nói: Lâm Việt hỏi: Vân Phi Dương nói: Ba cô gái đang vây quanh Vân Linh, nghe chàng kể
Cô liếc nhìn Hoa Phù, Hoa Phù cũng nhìn cô, rõ ràng cả hai cùng chung một suy nghĩ.
"Minh chủ Vân, kiếm pháp của sư huynh ngươi so với ngươi thế nào?"
"Ta khuyên ngươi đừng mơ nữa, ngươi đánh không lại ta, mà ta bao nhiêu năm qua chưa từng thắng được sư huynh lần nào."
"Việc bên các ngươi lo xong chưa?"
"Ngươi tưởng ta không muốn đi à? Nhưng vợ ta còn đang chờ sứ giả của vương phi Thanh Châu, chưa đi được."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-dai-minh-tinh-bach-hong-quan-nhat/2785914/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.