Tô Tiểu Triết đến phòng của Hựu Thanh, nói chuyện một lúc.
Hựu Thanh mỉm cười: “Người này cũng thú vị đấy chứ.”
Phạm Tiểu Tang hừ lạnh: “Thú vị gì chứ, cái tính tình hôi hám như thế, chị Tiểu Triết để ý đến cô ta làm gì?”
Tô Tiểu Triết nói: “Khách đến là khách, hơn nữa lại là khách của tướng quân Mộ Dung Địch, chúng ta phải lễ độ một chút. Mà nhìn cô ấy, rõ là tiểu thư con nhà quyền quý, không quen cuộc sống nơi này cũng bình thường thôi.”
Hựu Thanh nho nhã nói: “Lời em nói cũng có lý. Nhưng mà chị hỏi em, em tính tìm ai đến giúp cô Tạ kia?”
Tô Tiểu Triết lập tức nghẹn lời.
Phạm Tiểu Tang lạnh lùng: “Tìm tôi đi, tôi đảm bảo ba ngày là cô ta sẽ rời khỏi Vạn Hạc quan, không quay đầu lại luôn.”
Hựu Thanh huých Tô Tiểu Triết, ra hiệu cho cô quay đầu lại.
Tiểu Thạch đang nhìn chằm chằm các cô, ánh mắt sáng rỡ.
Tô Tiểu Triết thăm dò: “Tiểu Thạch, em sẵn lòng giúp à?”
Tiểu Thạch gật đầu lia lịa.
Phạm Tiểu Tang thở dài: “Tiểu Thạch này, em đừng hễ nghe có liên quan đến tướng quân Mộ Dung Địch là lập tức xông lên như thế được không? Đây là phải hầu hạ người ta, nấu cơm xách nước, người ta sai gì làm nấy đấy, em cũng chịu à?”
Tiểu Thạch nói: “Giúp tướng quân Mộ Dung Địch, em bằng lòng!”
Phạm Tiểu Tang bất lực thở dài: “Được được, em muốn đi thì đi.”
Hựu Thanh nắm tay Tiểu Thạch, dặn dò: “Cô ấy là tiểu thư từ kinh đô đến, lời ăn tiếng nói và cách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-dai-minh-tinh-bach-hong-quan-nhat/2791181/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.