Tô Tiểu Triết và Tào nhị thẩm cùng nhau góp vốn.
Hựu Thanh cũng muốn tham gia, nhưng trong tay lại không có tiền dư.
Tô Tiểu Triết vừa nói như vậy, hôm sau Hựu Thanh liền vui vẻ mang theo túi tiền đến.
Đồ Thế Kiệt thì thần hồn điên đảo, lúc thì cười ngây ngô, lúc lại ảo não, rồi lại cười, lại nghiến răng nghiến lợi.
Lâm Việt vỗ vai anh ta.
Đồ Thế Kiệt nhìn Lâm Việt, dường như hiểu ra điều gì: “Chẳng lẽ… ngươi cũng…?”
Lâm Việt nghiêm túc gật đầu.
Đồ Thế Kiệt nắm tay Lâm Việt: “Huynh đệ!”
Lâm Việt cũng vỗ vỗ tay anh ta. Mọi điều đều không cần nói ra.
Mộ Dung Địch điềm đạm nói: “Ta vẫn còn ở đây. Hai người tự trọng một chút.”
Đồ Thế Kiệt nhìn Mộ Dung Địch, rất đau lòng: “Mộ Dung Địch tướng quân, sao ngài cũng giống người ngoài tin mấy lời vô căn cứ đó chứ!”
Mộ Dung Địch nói: “Buông tay.”
Đồ Thế Kiệt nhìn tay mình và tay Lâm Việt, lập tức buông ra.
Loại đậu phụ ngũ sắc làm theo phương pháp của Tô Tiểu Triết rất được ưa chuộng, Hựu Thanh lại còn tạo thêm nhiều khuôn mẫu.
Đậu phụ nhà người ta thì vuông vức, chỉnh tề, còn của Tào nhị thẩm thì có hình mây xanh, hoa hồng nhạt, gà vịt vàng nhạt, ngày nào cũng bán sạch.
Tào nhị thẩm muốn làm nhiều hơn để bán, Tô Tiểu Triết liền ngăn lại!
Tào nhị thẩm ngạc nhiên: “Không muốn kiếm thêm sao?”
Tô Tiểu Triết nói: “Thím à, tin cháu đi, làm nhiều quá thì giá sẽ giảm. Giờ tốt nhất nên giới hạn số lượng mỗi ngày, thậm chí ít hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-dai-minh-tinh-bach-hong-quan-nhat/2793244/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.