Tả Thiên vẫn chưa tìm hiểu được khung cảnh xung quanh. Cô buồn bã nhận ra đúng là mình đã bị bán lên vùng rừng sâu núi thẳm. Trước và sau nhà của A Viễn đều là núi, cùng những thửa ruộng bậc thang đã bị khai khẩn. Tả Thiên đứng trước cổng lớn nhìn qua. Phía ngoài là một bờ cắt ngang, tiếp theo là vách núi cao hàng chục mét. Tả Thiên nghĩ, nếu chạy trốn vào ban đêm, có lẽ rất dễ rơi xuống vách núi. Tốt thôi, có thể đi thẳng về nhà. Tả Thiên tự giễu. Tình hình bên trong ngôi nhà đại khái đã rõ ràng. Có phòng của người cha, phòng ngủ của anh cả chị dâu, phòng cô em gái, và phòng của bọn trẻ, nhưng Tả Thiên chưa từng vào đó. Có thể thấy phòng của anh cả mới hơn phòng của A Viễn. Sau này A Viễn giải thích, căn phòng đã được sửa chữa sau khi chị dâu đến nhà họ.
Vẫn không có manh mối nào về cuộc chốn chạy. Nhưng Tả Thiên phát hiện ra A Viễn đã để quần áo và giày của mình A Viễn ở phòng em gái. Thu hoạch lớn nhất từ thời gian dài rảnh rỗi là cô có thể nghe hiểu được ngôn ngữ của họ, mặc dù bản thân vẫn không thể giao tiếp. Ngay cả khẩu âm vùng khác của chị dâu cô cũng lờ mờ đoán được ít nhiều. Việc này an ủi Tả Thiên phần nào, ít nhất cô đã biết nhà của A Viễn nằm ở thôn Thanh Sơn. Bất ngờ ngoài dự đoán của Tả Thiên là chị dâu và cô em gái rất kín tiếng, xem ra họ đều đã được dặn dò.
Tả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-do-y-troi-tailia/1159613/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.