Kate mở cửa cho hai người phục vụ vào, một người gần 30, người kia gần 50. "Bữa tối của cô thế nào, thưa cô?" anh chàng trẻ tuổi lên tiếng hỏi khi anh ta đẩy xe vào.
"Tuyệt vời," Cô không thể nào nhớ nổi mình đã ăn gì nữa và cô phát ra một tiếng thở dài nhè nhẹ.
"Rượu có vừa không?" người già hơn dò hỏi, bước một cách cẩn trọng qua con chó đang ngủ say.
"Vâng," cô trả lời. "Rất ngon," cô thêm vào với một nụ cười ngắn ngủi, cố gắng khôi phục lại trạng thái cân bằng của mình. Cô kiểm tra để đảm bảo rằng Max vẫn ổn; sau đó cô vuốt lại tóc và bước ra ngoài hiên. Mitchell đang đứng ngoài vườn, hai tay đút sâu vào túi quần, mắt nhìn lơ đãng vào vùng ánh trăng như thể mất hồn vậy.
Âm nhạc lại vang lên và khi Kate vòng qua bàn, người phục vụ trẻ tuổi tạm dừng công cuộc vật lộn của anh ta để ấn cái nút trở lại chai rượu đỏ còn dở. "Có một bữa tiệc riêng dưới đó," anh ta lên tiếng. "Tôi hy vọng tiếng nhạc không quấy rầy cô và chồng."
"Chúng tôi... tôi rất thích." Kate lên tiếng, nhưng từ "chồng" khiến cô ngập ngừng giây lát, không phải vì Mitchell chỉ là một người bạn, nhưng vì cô nhận ra sẽ cảm thấy tình cảnh này khó xử đến thế nào vào đêm mai, hay đêm sau đó, nếu chính những người này lại phục vụ đồ ăn đến cho cô và Evan. Điều đó làm cô tổn thương. Rồi cô rung động khi nghĩ khả năng này có thể sẽ xảy đến với Mitchell và đó chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-cho-den-hoi-tho-cuoi-cung-every-breath-you-take/398059/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.