Hạ Vy trong một đêm đã khóc rất nhiều, khóc đến nỗi ngủ quên lúc nào chẳng hay.
Sáng hôm sau, Hạo Thiên tỉnh dậy, đầu nhức inh ỏi. Cậu vừa xoa đầu vừa bước ra khỏi phòng, rồi thay đồ đi làm.
Đến công ty, Hạo Thiên đi đến phòng làm việc. Vô tình Hạo Thiên và Hạ Vy chạm mặt nhau. Hạ Vy chào Hạo Thiên với nét vẻ hời hợt, lạnh lùng.
Hạo Thiên chưa kịp trả lời, cô nàng đã vội bước đi, mặc cho Hạo Thiên không hiểu gì cả.
Hạo Thiên nói thầm:
'' Không đúng! Rốt cuộc có chuyện gì rồi? ''
Một lát sau, Hạo Thiên gọi Hạ Vy vào phòng làm việc của mình.
Cậu hỏi:
'' Hôm nay cô làm sao thế? ''
Hạ Vy đáp:
'' Sếp không nhớ gì sao? ''
Hạo Thiên cố gắng suy nghĩ, nhưng vẫn không nhớ ra điều gì cả. Cậu hỏi:
'' Thật ra là chuyện gì? ''
Hạ Vy nói:
'' Sếp thật sự không nhớ tối qua mình đã làm gì sao? ''
Hạo Thiên bắt đầu khó chịu, cậu nói:
'' Tôi quả thật không nhớ! ''
Hạ Vy liền nói:
'' Được, vậy tôi nói Sếp nghe. Tối qua, tôi đưa Sếp về rồi Sếp.. Sếp đã làm chuyện không nên làm với tôi. ''
Hạo Thiên hơi bất ngờ, cậu liền lấy điện thoại của mình ra và xem lại sự việc tối qua. Thông qua camera trong phòng cậu, những việc tối qua Hạo Thiên chợt nhớ ra mình đã làm gì.
Hạo Thiên ngập ngừng nói:
'' Tôi.. Tôi không cố ý làm vậy. Thật đấy! ''
Hạ Vy im lặng một lát rồi nói tiếp:
'' Xem như Sếp không cố ý, chuyện này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-cu-de-anh/162245/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.