Diệp Thần đi sánh vai cùng Bình An, quàng hai tay vào cổ cậu một cách tự nhiên rồi nói
-Tôi biết một quán cháo gà ở sau trường
-Hửm, sao tôi lại không biết nhỉ, có phải là từ đường tử đằng đi ra không? Vì ngày nào tôi cũng đi qua đó mà
Diệp Thần cười ôn nhu xoa xoa tóc Bình An rồi nói
-Đúng là đi qua đường tử đằng nhưng đi lui vào ngõ một chút, quán đó ngon lắm
Bình An gật gật đầu, cả hai chậm rãi bước đi trên đường tử đằng cuối đông không nở nhưng cái vẻ dịu dàng của nó vẫn không mất đi. Trên đường chỉ có Diệp Thần và Bình An cùng đi, một cỗ không khí trầm mặc ngượng ngùng bao quanh, nhưng anh rất thích điều này
-Cậu còn nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau không...
Bình An mỉm cười không trả lời
-Cậu biết lần đầu nhìn cậu, tôi đã nghĩ gì không
Bình An lần này quay sang nhìn Diệp Thần, anh có thể thấy sâu trong đôi mắt ấy là những gì êm đềm nhất, có lẽ cậu đang chờ đợi câu trả lời từ anh
-Đến lúc đó, tôi sẽ nói cho cậu
Bình An bật cười
-Tiểu An...
-Ừ?
-Cậu cười thật đẹp...
Bình An hơi bối rối, cậu vội quay đi, trong lòng thực phức tạp.
Đúng như lời của anh nói, quán cháo gà ấy thực ngon. Chủ quán là một bác gái trung niên hay cười và thật thân thiện
-Hai cậu sinh viên hình như rất thân thiết
Bình An chỉ cười cười không đáp lại, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-duoi-troi-hoa-tu-dang/1808432/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.