Diệp Thần tỉnh dậy sớm hơn Bình An, lặng lẽ ngồi ngắm cậu...
Người này, ngũ quan tinh tế, lông mi dài khẽ rung, anh thích nhất là đôi mắt của Bình An, nói thế nào nhỉ, mỗi khi nhìn đôi mắt ấy, Diệp Thần chỉ thấy nhiệt huyết và một niềm đam mê bất tận mà anh không thể miêu tả, anh yêu đôi mắt ấy, đôi mắt xinh đẹp. Đôi môi mịn khẽ mở một chút, nhìn thế nào cũng muốn hôn một ngụm
Thích cậu rồi thì cậu có chịu không...?
Lúc Bình An tỉnh dậy thì không thấy Diệp Thần đâu cả, tìm trong phòng tắm cũng không có, đang lo lắng thì cánh cửa phòng bỗng mở, anh bước vào, gương mặt đã khá hơn rất nhiều
-Sáng sớm anh đi đâu vậy? Còn không nghỉ ngơi lại chạy loạn
Diệp Thần cười cười đặt cặp lồng thức ăn lên bàn rồi cười
-Thấy cậu ngủ say tôi không nỡ đánh thức, tôi vừa đi làm thủ tục xuất viện
-Xuất viện? Anh không nghe bác sĩ nói sao? Mới ở có 1 ngày mà đã muốn ra viên?
Diệp Thần tựa tiếu phi tiếu nhìn Bình An
-Chẳng phải tôi có cậu sao, lo gì
Bình An lườm Diệp Thần rồi quay đi vào phòng tắm. Diệp Thần lại cười, giận cũng thật đáng yêu!~
Hai người ăn sáng trong im lặng, Bình An hiện thực sự giận, cậu cũng không rõ tại sao phải giận dữ như thế, nhưng nghĩ đến việc cái kẻ nhìn bất cần thế này không chú ý đến sức khỏe của mình thì cậu lại như vậy. Tự nhủ chỉ là quan tâm của học đệ với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-duoi-troi-hoa-tu-dang/1808433/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.