/g: ^^ đã quay lại và sẽ biến mất thất thường == mong mọi người đừng bỏ rơi Linh T^T
≥ ^.^≤ (─ ‿‿ ─) (╥ ﹏ ╥ )
15 tiếng trôi qua…
” Thưa Lão đại chúng ta chỉ cần đi thêm 10 phút nữa sẽ đến nơi. "
Khẩm Thiên vẫn không thay đổi sắc mặt, hắn vẫn ôm Uyển Nhi trong lòng hắn không cho cô thoát ra. Uyển Nhi như không để ý đến chuyện gì đang xảy ra xung quanh chỉ lo ngủ, trong lòng hắn. Trong lúc đang bên hắn đột nhiên cô cảm thấy nghẹn thở nhịp tim đập nhanh tức thì mắt cô nhíu lại đôi tay nhỏ nhắn bám trặt vào bờ ngực ấm của hắn. Khẩm Thiên cúi xuống phía cô gái nhỏ bé của mình và nhíu mày đưa hai tay đỡ cô dậy, hắn nhìn cô một cách âu yếm và cất tiếng nhẹ:
- ” Uyển Nhi, Uyển Nhi. “
Cô vẫn như vậy không có gì khác hơn làm hắn càng lo lắng những vết nhăn trên chán hắn càng nhíu chặt lại hơn. Mắt cô mở ra và nói cố:
” Mau…rời…khỏi đây….mau “
Hắn nhíu mày nhưng chưa kịp quay lại thì
” Rẹt…rẹt…rẹt…”
Như tiếng sét rò rỉ quanh chiếc xe ánh sáng không biết từ nơi nào phát ra một ánh sáng chói lọi khiến mắt Khẩm Thiên không thể mở.
….Họ đã xuyên không….
Khi mở mắt ra thì xung quang cỏ cây hoa lá um tùm che lấp chiếc xe điều lạ thay là tên lái xe không có trên xe chỉ có hắn và cô. Khẩm Thiên bế cô bước ra khỏi xe, thật không thể tin vào mắt mình cả cô và hắn đều ngỡ ngàng trước cảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-nhe-lao-dai-lanh-lung/2651755/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.