Lúc Tô Noãn Dương cùng Đào Đào đã tới bệnh viện, Quân Tử cũng đúng lúc từ phòng cấp cứu đi ra.
Tay anh ta treo thạch cao, vẻ mặt bất đắc dĩ ngồi trên ghế ở hàng lang bệnh viện, nhìn người bên cạnh từ lúc bắt đầu vẫn luôn oán niệm với Tần Vu.
Mấy giờ trước.
Ở trong tiệm trà sữa, Đào Đào đột nhiên muốn ăn đậu hủ thúi, nhân viên cửa hàng nhiệt tình nói cho bọn họ, ra cửa rẽ phải, đi thẳng đến ngã tư, qua đường cái chính là phố ăn vặt, nơi đó có đậu hủ thúi.
Tô Noãn Dương đã đi bộ cả một buổi sáng, thật vất vả mới tìm được một quán trà sữa có thể ngồi nên không muốn lại đi ra ngoài.
Hai cô gái đều không muốn nhúc nhích, trọng trách đi ra cửa mua đậu hủ thúi liền rơi xuống người Quân Tử và Tần Vu.
Đào Đào vừa nghe nói là phố ăn vặt, lập tức tinh thần lên cao, lại điểm thêm nhiều đồ ăn, cái gì mà bánh mật xào, bạch tuộc viên nhỏ, … Tô Noãn Dương cũng muốn một phần sushi trái cây.
Hai đại lão gia này mặt không tình nguyện đi khỏi cửa hàng trà sữa.
“Thật vất vả mới có thể ngồi xuống, cậu nói xem nha đầu Đào Đào kia sao có thể ăn nhiều như vậy, còn sợ bản thân không đủ béo hả trời?”
“Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng thân thể lại rất thành thật, bằng không tại sao cậu lại nguyện ya tung ta tung tăng đi mua đồ?”
Tần Vu cười xấu xa nhìn Quân Tử vẫn luôn oán hận bên cạnh, trên mặt tỏa ra hơi thở bát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-em-tu-giong-noi/1273012/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.