“Anh còn đứng đây làm gì? Đi ra ngoài đi”
Mặc Tử Hiên nhanh chóng giam cầm cô trong vòng tay mình.
“Chẳng phải anh đã nói rồi sao? Đừng suy đoán khản năng bình tĩnh của anh đối với em, anh hoàn toàn không thể bình tĩnh được.” Anh nói xong, tay nhanh chóng cởi cúc áo cô, vội vàng hôn xuống.
Nhột, nhột quá.
Diệp Hân Đồng cười đẩy đầu anh ra.
“Buồn quá, đừng thế mà.”
Mặc Tử Hiên không thèm để ý, anh chóng cởi quần áo trên người.
Diệp Hân Đồng ngượng ngùng quay mặt đi chỗ khác, cũng không phải lần đầu tiên cùng anh, sao lại ngượng ngùng khác thường thế này.
Mặc Tử Hiên cởi xong, ôm eo cô nhấc lên, một tay kéo khóa quần cô.
Biết rõ ngay sau đó sẽ là lửa cháy, Diệp Hân Đồng cũng chấp nhận, mặc anh muốn làm gì thì làm.
Nước được xả đầy bồn tắm,lúc hai người bước vào, tràn ra ngoài.
“Tư thế này có thích không?”
Trong lúc nói chuyện, Mặc Tử Hiên ôm hông để cô ngồi xuống.
“Hả? À? Tạm được” Cô làm ra vẻ dày dặn kinh nghiệm.
Nhưng vừa ngồi xuống lại thấy hơi đau, cô co người lại, rên lên một tiếng. Nhìn vào đôi mắt anh, trong đó tựa như có ngon lửa thiêu đốt cơ thể làm bùng phát lên sự nhiệt tình của cô.
Anh hơi nhấc tay lên, cô bị anh dẫn dắt theo tiết tấu nhấp nhô.
Nước như cuộn sóng với những hình dạng tuyệt đẹp, vỗ về, gào thét, phối hợp, ham muốn.
Cô không còn sức lực nằm trên người anh, khẽ ngẩng đầu, khuôn mặt ngọt ngào khó thấy ở ngày thường lại ở đây với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-thich-that-dien-ha-nguoi-that-la-hu/182090/chuong-105-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.