“Lee Yul, cùng chơi đi” Mặc Tử Hiên đột nhiên gọi to Lee Yul, trong mắt đầy sát khí, nhưng miệng lại tươi cười.
“Không chơi.” Lee Yul từ chối thẳng.
“Lee Yul, cùng chơi đi mà. Mặc Tử Hiên thật lợi hại, anh đến dập tắt nhuệ khí của anh ta đi.” Kim Phủ Điền không nói thêm gì liền kéo Lee Yul qua.
Lee Yul nhìn Diệp Hân Đồng, cô nhẹ nhàng gật đầu, như thể đồng ý.
Diệp Hân Đồng đứng ở bên đội Lee Yul.
Mặc Tử Hiên đánh bóng hiểm hóc, quả nào cũng đầy sát khí đánh về phía Lee Yul.
Trông Lee Yul rất yếu, Diệp Hân Đồng tỏ ra lo lắng, cô càng lo lắng, Mặc Tử Hiên càng tức giận, sức phát bóng của anh ngày càng nặng hơn.
Rốt cuộc, một quả bóng bay tới, Mặc Tử Hiên chớp thời cơ, nhảy lên đập lại, quả bóng đập mạnh vào người Lee Yul.
Nhưng lúc nhảy xuống, chân không vững, Mặc Tử Hiên ngã lăn ra đất.
Tình hình bắt đầu hỗn loạn, một đám con gái chạy về phía Mặc Tử Hiên, ân cần hỏi han.
Diệp Hân Đồng liếc anh một cái, không do dự chạy về phía Lee Yul, lo lắng hỏi “Cậu không sao chứ?”
Lee Yul vuốt ngực, lắc nhẹ đầu.
Diệp Hân Đồng tức giận trừng mắt với Mặc Tử Hiên.
Mặc Tử Hiên cũng không vừa trừng lại cô, chân anh bị thương mà cô lại chạy tới chỗ kẻ địch, cảm giác bị người yêu phản bội khiến anh tức muốn hộc máu.
Hai người tức giận nhìn nhau, toàn mùi thuốc súng.
Kim Phủ Điền làm trọng tài, hỏi Lee Yul trước xem có sao không.
Lee Yul dịu dàng cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-thich-that-dien-ha-nguoi-that-la-hu/182144/chuong-90-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.