Ở trong xe trên đường về, La Ni không ngừng ngắm trộm qua kính chiếu hậu người đàn ông ngồi ghế sau đang nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bên ngoài cửa sổ ánh đèn đủ màu nhanh chóng lướt qua chiếu lên những đường nét rõ ràng của khuôn mặt, mơ hồ có thể thấy được gương mặt mạnh mẽ kia, cái mũi anh tuấn, khóe môi mím chặt…
Cuối cùng, Phong Thiên Tuyển mở mắt ra, trong tròng mắt đen tràn ngập thư thái: “Để tôi xuống ở ngã rẽ phía trước, cắt đuôi mấy kẻ kia rồi trở về đón tôi.”
Thì ra hắn đã biết từ lâu.
La Ni yên lặng gật đầu, theo lời để hắn lại ven đường, tiếp đó nhấn mạnh ga, chiếc xe thể thao cao cấp gầm rú phóng đi, chỉ mới 5 giây, rất nhanh đằng sau đã có xe đuổi kịp.
Ngày hôm nay đối với Giang Trạm Lam mà nói là một ngày rất trọng đại, luật sư Thanh Dương ở Sở luật sư chính thức mời cô, hi vọng tháng sau cô có thể đến Sở luật sư thực tập, đây gần như là ao ước của bất kỳ sinh viên luật nào. Cho nên cô cố ý mua bánh ga tô đến nhà Chu Hân Nhã chúc mừng, nào biết trong nhà chẳng có ai.
Phía trước là bến xe, trong khi chờ đèn xanh, Trạm Lam mở ví ra tìm tiền lẻ bên trong. Lúc đèn tín hiệu thay đổi, cô vội vã đem ví cất kỹ, nhưng tiền xu nắm chắc trong lòng bàn tay bỗng nhiên rơi xuống, lăn ra đằng sau vào phía trong hẻm.
Trạm Lam vô thức xoay người đi tìm, nhưng đồng tiền xu kia giống như là cố tình gây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-tinh-that/2295080/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.