Trạm Lam cảm giác được tôn nghiêm của cô thật giống như khối bùn, tùy ý để cho người đàn ông này nhào nặn.
Mà Phong Thiên Tuyển, vừa nãy còn lãnh khốc như vậy, giây tiếp theo lại không hề do dự hôn lên lưng cô.
Da thịt bởi vì cọ rửa qua nước ấm nên thập phần mẫn cảm, khi hắn há mồm cắn lấy xương quai xanh tinh tế của cô, nơi đó liền truyền đến cảm giác đau đớn. Cô cuộn toàn thân lại, ra sức giãy giụa, muốn thoát ra khỏi hắn.
Mỗi nơi bị hắn hôn qua, đều như bị khắc sâu, đau đớn theo dây thần kinh lan ra. Vách tường phòng tắm trơn bóng không thể bám tay, cô không biết bấu víu vào đâu. Người đàn ông này cho cô cảm giác thật khủng hoảng. Giờ khắc này, cô tình nguyện để hắn tát cô một cái còn tốt hơn là tra tấn cô theo kiểu này.
Hơi nước rất nhanh đã trở nên dày đặc, Trạm Lam chỉ cảm thấy hô hấp càng ngày càng khó khăn, ngay khi cô cảm giác được tỉnh táo của mình chuẩn bị bay mất thì áp lực từ phía sau lưng bỗng nhiên biến mất, không khí nháy mắt tràn vào trong phổi.
“Bây giờ em ra ngoài đi.” Hoảng hốt, cô nghe được giọng nói tỉnh táo, lạnh lùng của hắn.
Trạm Lam nhanh chóng nhặt áo ngủ lên, rời khỏi phòng Phong Thiên Tuyển. Trở lại phòng ngủ, đóng cửa lại, toàn thân cô giống như không còn chút sức nào, chậm rãi men theo vách tường ngồi xuống. Đến bây giờ cô chỉ cảm thấy rất mơ hồ, giống như chuyện vừa phát sinh chỉ là ảo giác. Cô chậm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-tinh-that/2295131/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.