Lòng bàn tay của Phong Thiên Tuyển nóng như lửa, di chuyển trên người Trạm Lam, chỉ cách có một lớp vải dệt. Bỗng nhiên, gió lạnh xâm nhập vào phòng, nóng lạnh cùng lúc tra tấn Trạm Lam. Cô hơi giãy dụa, Phong Thiên Tuyển vươn tay cố định cổ tay cô lên đỉnh đầu, môi trượt xuống phía dưới, tóc ngắn đâm vào da thịt cô như gãi ngứa, mà càng làm cho cô khó nhịn hơn nữa là những chỗ bị hôn đều như bị đóng dấu, khiến mỗi một dây thần kinh của cô đều trở nên tê dại.
Phong Thiên Tuyển để toàn bộ sức nặng của cơ thể đặt ở trên người cô, lưng cô kề sát giường mềm mại, mồ hôi thấm ra, ướt đẫm ga giường. Khoái cảm vừa xa lạ vừa bí ẩn này, cắn nuốt hết từng tấc ý chí của cô, cô chỉ có thể bất lực nắm chặt ga giường.
Quần áo của Phong Thiên Tuyển đều trở nên lộn xộn, mà cô cũng không tự chủ được mơ mơ màng màng đứng dậy hùa theo hắn, hai thân thể chặt chẽ dán lấy nhau, cô bị tra tấn đến mồ hôi đầm đìa, mái tóc dài hỗn độn xõa tung trên ga trải giường màu trắng, hình ảnh đẹp rực rỡ này đánh thẳng vào thị giác của Phong Thiên Tuyển. Đôi môi căng mọng đỏ thắm giống như cánh hoa đào mới nở, kiều diễm, quyến rũ, vẻ đẹp ấy dường như không có thật.
Ánh mắt Phong Thiên Tuyển đã trở nên cuồng dã, cảm xúc ở đáy mắt dần ngưng tụ thành mưa rền gió dữ.
“Tôi…….Hôm nay có thể… không …” Trạm Lam ở trong mắt hắn đã nhìn thấy dáng vẻ hoảng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-tinh-that/2295136/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.