Edit: Mộc
Khi thấy dấu vết trên cổ Trạm Lam, tất cả mọi người đều ngẩn ra, Lynda là người phản ứng trước tiên, cười xấu hổ: “À, tôi đi toilet một chút.” Những người khác cũng tỉnh táo lại, lập tức kiếm cớ rời đi.
Trạm Lam cười thầm trong lòng, cúi đầu cài lại cúc áo. Cảm giác được có người đang nhìn mình, cô ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt u buồn của Bạch Trọng Lãng.
Lòng cô hơi chua chát.
Hình như Bạch Trọng Lãng chần chừ một lúc nhưng cuối cùng vẫn đi về phía cô. Trạm Lam cắn môi, đứng lên, xoay người định đi chỗ khác.
Nhưng vừa mới đi được vài bước thì đã có người nắm lấy cánh tay cô: “Giang tiểu thư, Phong tiên sinh đang tìm cô.”
Quay đầu lại, là La Ni.
Trạm Lam nhìn lướt qua vai La Ni, thấy Bạch Trọng Lãng đã dừng bước, xoay người trở về sân bóng.
“Buông tôi ra.” Cô cảm thấy mệt mỏi rã rời.
“Giang tiểu thư, Phong tiên sinh bảo cô đi qua chỗ ngài ấy.” La Ni lạnh lùng nói.
Trạm Lam cảm thấy mình sắp không khống chế nổi nữa: “Nếu không thì sao, anh định đánh tôi hay là ném xuống biển cho cá ăn? Tôi bây giờ cũng coi như là người phụ nữ của Phong Thiên Tuyển, anh dám động vào tôi sao?”
Cô giận dữ trừng mắt với hắn, qua một lúc, La Ni buông lỏng tay ra, hơi cúi đầu xuống: “Xin lỗi, Giang tiểu thư.”
Trạm Lam hừ lạnh một tiếng, đi vòng qua hắn về phía sân bóng, La Ni vội theo sau cô.
Không biết Phong Thiên Tuyển nhìn thấy được bao nhiêu, nói chung khi cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-tinh-that/2295145/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.