Edit: Mộc
Trong thư phòng ở biệt thự, La Ni cúi đầu đứng trước bàn đọc sách, ánh mắt không di chuyển.
«La Ni, anh đi theo anh ba cũng được một thời gian rồi, anh là người thế nào chúng tôi cũng hiểu rõ, mấy năm nay nếu không phải anh dốc lòng bảo vệ thì anh ba cũng không thể bình yên vô sự ngồi đây.» Thịnh Khải nói rõ ràng, « Nhưng anh cũng biết đấy, bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào anh ba, chờ chúng ta sơ hở. Lần này sai sót của anh may mà không tạo thành ảnh hưởng lớn gì, nếu không làm sao đối mặt được với Phong lão gia ? »
« Tôi có lỗi, xin tùy Phong tiên sinh xử phạt. » La Ni trả lời.
Thịnh Khải vỗ vai La Ni : « Cái gì mà xử phạt với không xử phạt, mặc dù lần này suýt nữa thì anh khiến anh ba rơi vào nguy hiểm, nhưng anh ba nể tình anh đã theo anh ấy nhiều năm như vậy, chỉ muốn để anh về chỗ của Phong lão gia thôi. »
Ngụ ý rằng Đông Thành đã không còn chỗ cho La Ni hắn dung thân.
La Ni trấn định tinh thần, khom lưng với người đàn ông đang ngồi sau bàn làm việc vẫn luôn im lặng, cúi chào xong liền gật đầu với Thịnh Khải rồi rời đi.
Trong phòng sách chỉ còn lại hai người bọn họ, Thịnh Khải mới nói : « Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra, La Ni làm việc luôn cẩn thận chặt chẽ, sao có thể làm mất súng được. »
Phong Thiên Tuyển lấy bao thuốc và bật lửa trên giá xuống, gác cặp chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-tinh-that/2295147/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.