Nghe thấy cách xưng hô Đại ca ca quen thuộc, mắt Tiêu Lãng lại thoáng ướt. Tiểu Ấu Trĩ vẫn là Tiểu Ấu Trĩ năm đó, vẫn là Tiểu Ấu Trĩ nghịch ngợm gây sự, có hắn canh giữ thì không để ý tới bất kỳ điều gì trực tiếp ngủ say.
- Đại ca ca Tiêu Lãng, đại ca ca là người bạn đầu tiên của Ấu Trĩ!
Bên tai lại vọng về câu nói của Tiểu Ấu Trĩ năm đó. Bây giờ nhìn đôi mắt đầy đôi kích động của nàng, Tiêu Lãng rất vui mừng. Hắn liên tục gật đầu, cực kỳ khẳng định nhỏ giọng nói:
- Tiểu Ấu Trĩ, là ta, muội còn nhớ tới người bằng hữu là ta, ta thật sự rất vui vẻ!
- Thật xin lỗi, đại ca ca!
Nghe thấy Tiêu Lãng nói vậy, Âu Dương Ấu Trĩ biết lần trước Tiêu Lãng đi Hồng Đế Thành, gia tộc ngăn cản đã khiến Tiêu Lãng hiểu lầm. Trong mắt nàng lộ vẻ áy náy, sau đó vô cùng kiên định nhỏ giọng nói:
- Đại ca ca nhất định là bằng hữu của Ấu Trĩ, cả đời cũng là bằng hữu!
Tiêu Lãng lại gật đầu nhưng không nhiều lời. Bởi vì hắn đã cảm giác được hàn ý trong mắt của Âu Dương Tà và một đám hộ vệ phía sau. Hắn vội vàng lớn tiếng nói:
- Tiểu thư Âu Dương có thể giúp ta đảm bảo một chút. Ta muốn tiến vào sàn đấu giá mua một thứ quan trọng. Đành phải làm phiền tiểu thư!
Âu Dương Ấu Trĩ rất phối hợp diễn kịch:
- Việc nhỏ, việc nhỏ. Công tử Độc... Công tử đi theo chúng ta đi!
Trong mắt Âu Dương Tà lộ vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-gia-vi-vuong/2676008/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.