"Anh có biết làm vậy với tôi, anh sẽ hối hận cả đời không! Nếu Kiều Nhược Lê c.h.ế.t đi, chúng ta đã có thể ở bên nhau mà không còn bất kỳ trở ngại nào nữa rồi! Người anh thật sự yêu là tôi mà..."
Cô ta gào thét khản cả cổ, vùng vẫy lao về phía Bùi Tự Bạch.
Thế nhưng anh ta chẳng chút do dự né tránh bàn tay cô ta, ôm chặt Kiều Nhược Lê rồi quay lưng bước đi, chỉ để lại một câu nói:
"Cho dù là lúc nào đi nữa, người tôi yêu chỉ có thể là Nhược Lê, tuyệt đối không phải ai khác."
Bùi Tự Bạch toát ra vẻ lạnh lùng băng giá, chỉ khi đối mặt với Kiều Nhược Lê, anh mới có chút dịu dàng.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Ôn Li tức đến hộc máu, hai mắt trợn ngược rồi ngất lịm đi.
Tất cả chuyện ở kiếp trước lại hiện lên trong tâm trí cô ta.
Ở kiếp trước, sau khi bị ruồng bỏ. Không chỉ riêng cô ta, Bố, Mẹ và Ôn Nghị cũng đều như vậy.
Họ đã quen sống phóng túng, tiêu xài hoang phí, nên sau khi đột ngột trở nên nghèo khó thì hoàn toàn không thể chấp nhận được.
Mỗi ngày trôi qua, họ đều sống trong sự suy sụp.
Cho dù cố gắng, họ cũng chẳng kiếm được tiền. Huống chi, họ đã sớm không còn muốn nỗ lực, mất đi kỹ năng tự nuôi sống bản thân.
Ôn Li khó khăn lắm mới kiếm được chút tiền, còn chưa kịp để người của Trợ lý Trần động tay động chân thì đã bị Bố, Mẹ và Ôn Nghị đ.ấ.m đá tranh giành cướp sạch
Chỉ thoáng chốc, chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-han-dam-cuoi-tuoi-80/2730586/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.