Edit: V.O
"Hòa thượng, ta, đột nhiên ta nhớ ra, mới vừa rồi có đồ rơi trong lao rồi. Ta quay lại lấy." Ta nói qua loa với hòa thượng.
"Thật?" Hòa thượng rõ ràng không tin ta, cau mày, tay cũng không buông ra.
"Dĩ nhiên là thật." Ta xoay xoay mắt: "Nếu không ngươi chờ ta ở đây, ta lập tức quay lại."
"Không cần, ta đi cùng với ngươi." Hòa thượng lắc đầu.
"Ơ?" Hắn đi cùng thì ta trộm bạc thế nào.
"Còn không nói thật?" Hòa thượng buông tay ra.
Thì ra là hắn biết ta đang kiếm cớ. Bỏ đi, nói thì nói rồi, bây giờ hắn lại không thể làm gì ta. "Ta đi trộm bạc."
"Cái gì!" Hòa thượng nghiêm túc: "Xà Yêu, ngươi đừng mơ tưởng."
"Hừ, ta giúp ngươi ra ngoài, ngươi cũng đừng quản chuyện của ta." Ta xoay người tính đến thương khố nha môn.
"Tại sao trộm bạc?" Hòa thượng lại rất tỉnh táo.
"Nói cho ngươi cũng không sao. Ta muốn đổ tội." Quả nhiên, sắc mặt hòa thượng lạnh xuống. “Đừng nghĩ phức tạp như thế, ta muốn đổ tội cho Rết Tinh kia mà thôi. Dù sao vẫn sẽ trả bạc lại cho quan phủ. Bây giờ ngươi đã biết lý do, cũng đừng quản ta, nể mặt ta giúp ngươi chạy ra khỏi đại lao, ngươi coi như không nhìn thấy gì hết đi."
"Ngươi sẽ trả bạc lại?" Hòa thượng rõ ràng không muốn giúp ta.
"Nhất định trả lại. Nếu không, ngươi thu ta cũng không muộn."
"Xà Yêu, ta tin ngươi một lần." Hòa thượng nhắm mắt lại.
Hòa thượng này càng ngày càng có nhân tình. Ta cười cười, lao tới quan phủ.
Nhưng, vậy có phải là một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-hoac-phat-tam/551926/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.