Ngoài trời mưa vẫn to nhưng có vẻ đã ngớt dần.
Dù tiếng mưa vẫn ào ào ngoài cửa, trong nhà là một không gian im lăng đến đáng sợ.
Trong không gian đó có hai con người, một trai, một gái.
Đứa con gái thì vẫn nhìn vào làn mưa cùng ánh nhìn xa xăm như nhiều tâm sự lắm.
Thằng con trai thì...ngáp ruồi.Sáng dậy sớm đi tiễn phụ huynh nên giờ mình buồn ngủ há mỏ ra, ngáp ngắn ngáp dài.
Cộng thêm trời mưa, âm u, mát mẻ càng làm cơn buồn ngủ lấn tới.
Giờ không ngủ thì không chịu nổi, mà ngủ thì ai biết được con nhỏ kia nó làm gì mình.
Thơi buổi kinh tế khó khăn, léng phéng mất đời giai như chơi.- Sáng nay dậy sớm lắm hả? - Kiều hỏi mình cắt ngang mấy cai suy nghĩ nguy hiểm đang dâng lên- Ừ, sao biết hay vậy?- Mắt thâm quầng hết rồi kìa.- Để ý kỹ dữ hen, thấy trai đẹp nên soi nãy giờ phớ hôn?- Là...làm gì có!!! Kiều thấy sao nó...nói vậy thôi mà.- Không có thì thôi làm gì ấp úng dữ vậy, hê hê.- Không thèm nói với Duy nữa.Kiều làm vẻ phụng phịu, ây dà, có triệu chứng gì đó nguy hiểm đây.- Làm như tui thèm nói chuyện với bà ý, hê hê hê....Lại im lặng, chắc mình nói chuyện có duyên quá em nó câm nín luôn.
Đồng hồ vừa điểm 3pm, mưa bắt đầu ngớt, mắt mình thì díp dần đều.
Để trụ được qua tình cảnh này chỉ còn một cách.- Bà uống được cà phê không?- Được chứ, Kiều thích cà phê sữa đá lắm, mà sao vậy? Duy tính lát tạnh mưa dẫn Kiều đi uống cà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-ma/2074714/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.