Lục Cẩn Phàm xoa đầu cô, trầm giọng nói: “Em đừng nghĩ ngợi lung tung. Ngoài em ra, anh sẽ không bao giờ cưới người khác.”
Hạ Mộc Ngôn vùi mặt vào ngực anh, không phản bác.
Cho dù kiếp trước có thế nào, kiếp này…cô không bao giờ muốn rời xa anh!
“Em còn đau đầu nữa không?”
“Không đau, em xuống giường đột ngột quá nên hơi choáng, không sao đâu.”
“Chị Trần chuẩn bị bữa sáng xong rồi, em rửa mặt xong thì xuống ăn nhé.”
“Vâng.”
Hạ Mộc Ngôn điều chỉnh xong tâm trạng, lúc này mới phát hiện sau khi rời giường, cô còn chưa rửa mặt đã đứng trước mặt anh.
Cô lúng túng vội giơ tay cào tóc, che mặt quay người vào phòng tắm.
Lục Cẩn Phàm nhìn dáng vẻ ngượng ngùng không tự nhiên của cô, ánh mắt sâu lắng tao nhã khẽ chuyển động: “Không phải ngày đầu mới cưới, cũng đâu phải lần đầu anh thấy bộ dạng mới ngủ dậy của em, che cái gì chứ?”
Chuyện này không liên quan đến việc cô kết hôn bao lâu! Mà là vì trước nay Hạ Mộc Ngôn không hề có cảm giác mình đã kết hôn!
Cô không giải thích, chạy vào phòng tắm kiểm tra xem ngủ dậy mắt có bị sưng không. Đến khi cô cúi đầu thì mới phát hiện trong phòng tắm của anh không có đồ dùng cá nhân của cô.
Sau chuyện tối qua, cô không biết Lục Cẩn Phàm có dọn luôn đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-mot-nguoi-no-mot-doi/1728605/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.