Dịch: Thanh Dạ
Nhìn thấy một người phụ nữ trẻ ăn mặc chỉnh chu, đầy uy nghiêm bước đến, mọi người xung quanh tự động nhường đường khi vừa nhìn thấy cô ta.
Diệp Giai Ngưng đánh giá người phụ nữ trước mặt từ trên xuống dưới. Cô ta mặc một chiếc váy liền màu đen có cổ chữ V khoét sâu, làm tôn lên đôi ngực no tròn, ở ngay giữ ngực còn có một mặt dây chuyền hình trái tim nổi bậc trên nền chiếc váy màu đen, trông rất bắt mắt
Gương mặt cô ta được trang điểm tinh tế, đôi môi hồng đỏ mọng, đôi mắt lung linh sinh động, cười khẩy nhìn gương mặt tái xanh của Khâu Lệ Như đang ngồi dưới đất, giống như đang tỏ vẻ mình là người chiến thắng.
“Trời ạ, sao lại là chị vậy. Sao chị cứ hai ba hôm lại đến công ty tôi gây chuyện vậy chứ? Lần đầu chị đến tôi đã nói rõ với chị rồi mà, công ty ‘Đông Phương Vận’ được thu mua hợp pháp, đầy đủ tất cả thủ tục pháp lý. Sao chị cứ cố chấp vậy chứ. Haiz! Chị này, nếu chị dùng sức lực này phục vụ đàn ông, thì chắc đàn ông cũng không bỏ chị đi như vậy đâu.”
Cả người Khâu Lệ Như run lên vì giận. Dưới ánh nắng gay gắt, vậy mà người bà lại run rẩy. Bà giơ ngón tay đang run rẩy của mình ra, nghiến răng nói ra từng chữ. “Tôn Vân, cô đừng có khinh người quá!
Tôn Vân còn muốn nói thêm, nhưng Diệp Giai Ngưng đã bước đến bên cạnh mẹ mình, đỡ lấy lưng bà, nâng bà dậy. “Mẹ à, có một số người đã làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-muon/1706839/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.