Sau khi cô bị yêu nghiệt vây ở bệnh viện suốt một tuần, cô bắt đầu đối yêu nghiệt nhõng nhẽo cứng rắn yêu cầu đi ra bên ngoài đi dạo. Không phải đơn thuần chỉ ở bên ngoài hoa viên đi dạo, bằng không cô thập phần khẳng định cô sẽ bị nhốt đến điên mất.
“Lục Cẩm, em muốn đi chơi, đi chợ có được không?” Cô hơi hơi bĩu môi, nhìn yêu nghiệt làm nũng nói, bởi vì cô thật bị buồn đến chết.
“Không được!” Lục Cẩm cự tuyệt, sau đó nhìn cô nói: “Vũ Vũ, em ngày hôm qua không có nghe bác sĩ nói sao? Tốt nhất là ở bệnh viện, không được đi nơi nào khác.”
“Nhưng là em cuối cùng không thể vẫn phải ở trong bệnh viện mãi, em thật sự hảo buồn a, hảo buồn a…” Cô tội nghiệp nhìn yêu nghiệt, hy vọng hắn có thể bộc phát từ bi.
“Vũ Vũ.” Lục Cẩm ngồi bên cạnh cô, ánh mắt thẳng tắp nhìn cô một hồi, sau đó bất đắc dĩ thở dài một hơi, “Em vừa rồi nói muốn đi chợ? Đi chợ làm gì? Muốn ăn cái gì anh mua về cho em là được.”
“Không phải là em muốn ăn.” Cô lắc đầu, gặp yêu nghiệt có chút buông lỏng, nhẹ nhàng sờ sờ bụng nhỏ nói: “Em là muốn cho đứa nhỏ ăn, em muốn đích thân đi mua.”
Lục Cẩm nghe thấy thế, khoé miệng gợi lên một tia mỉm cười, vươn tay đặt ở bụng nhỏ của cô nhẹ nhàng vuốt ve, “Được rồi, chúng ta phải đi vì con của chúng ta mua vài thứ.”
“Nha, Lục Cẩm anh thật tốt quá.” Cô lập tức hoan hô, sau đó vươn tay ôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nghiet-xam-nhap/1708110/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.