"Uy..."
"..."
"Uy, ngươi... có tên không?"
"..."
"Uy... ta đang nói chuyện với ngươi nha..."
"Ta là sát thủ."
"Nga?" - hắn nói cái này làm gì, nàng biết rồi a...
"Sát thủ không có tên."
"Ách..."
"....."
"...."
"Uy... nhưng ta cũng phải xưng hô với ngươi nha. Chúng ta còn hai tháng nữa mới đến Thượng Quan gia, đó là ngươi chính miệng nói. Không lẽ, ta cứ phải gọi ngươi là uy uy uy a?"
"..."
"Uy... ngươi rốt cuộc có nghe hay không?"
"..." Hắn khóe miệng khẽ giật. Tiểu nha đầu này, nàng đã nói liên tục nửa canh giờ, thật không rõ cổ họng nàng được làm bằng thứ gì. "Vậy liền tùy tiện ngươi".
"A? Tùy tiện ta? Ta gọi ngươi thế nào ngươi liền tên thế đó?"
"..."
"Không thể nào? Vậy ta nếu ta gọi A Miêu A Cẩu, chẳng lẽ..." - Ách, sát khí thật nặng. "Hắc hắc, nói nhầm, thực sự là nói nhầm..."
"..."
"Ngươi mang mặt nạ bạc, không bằng ta kêu ngươi A Bạc? Ừm... A Bạc... tên không tệ nha..."
"..."
"Ngươi im lặng, ta sẽ coi như ngươi đồng ý đó."
"..."
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------
"A Bạc, tại sao ngươi luôn mang mặt nạ vậy?"
"Ta là sát thủ."
" :thumbdown: Ta biết, ta biết, ta biết. Ta đã nghe câu trả lời đó đến một trăm lẻ một lần rồi. Là ai qui định sát thủ luôn mang mặt nạ?"
"..."
"Được rồi được rồi, ngươi là sát thủ, ngươi mang mặt nạ, rất là có lý. Nhưng lúc ăn và lúc ngủ không phải cũng nên tháo ra?"
"..."
"Chẳng phải lúc nãy ngươi nói ngày mai chúng ta sẽ đến một trấn nhỏ? Một nam nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nham-nam-chu/2262362/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.