Đứng trước cửa phòng bệnh nhìn bác sĩ kiểm tra sức khỏe Cố Trường Dạ, còn anh ta thì mơ màng nói mê sảng. Đứng ngoài phòng bệnh, mọi người đều im lặng, đến cả một người nói nhiều như Nguyễn Ngộ Minh cũng không dám nói gì. Thần sắc mọi người ngưng trọng, từ khi lão đại nhìn thấy "thi thể" của chị dâu thì không tỉnh táo được nữa.
Lạc Minh Khải đứng trước cửa, nhìn bộ dạng của Cố Trường Dạ, ý nghĩ đầu tiên trong đầu anh là nếu chị dâu mang thai, anh có để cô sinh đứa bé ra không? Nếu lão đại quyết đoán như trong quán bar ngày đó, liệu có biến thành bộ dạng này không?
Giúp chị dâu bỏ trốn là tốt hay xấu đây? Nếu lão đại không sụp độ như vậy mà tỉnh táo đi tìm chân tướng thì anh sẽ gánh lấy hậu quả như thế nào bây giờ? Chỉ mới là giả thuyết đã khiến cho anh phát khiếp, may mắn là ông trời vẫn còn thương anh, cho anh đứng ở đây.
Anh rời khỏi bệnh viện, trái tim trống rỗng. Thịnh Á đã khôi phục bình thường, Mộc thị trong tay Lục Diên Chiêu cũng đi đúng quỹ đạo của nó. Hơn nữa Lục Diên Chiêu hết lòng vì Mộc thị nên Lục lão gia cũng ở sau lưng giúp đỡ một chút, Mộc thị sẽ trở lại thời kỳ huy hoàng là một điều không còn xa vời nữa.
Hết thảy đều đi đúng quỹ đạo, còn anh thì sao?
Sau khi cô rời đi, cô và anh không còn quan hệ gì nữa, cô nói được làm được. Không liên lạc, so với người lạ còn không bằng, cô cũng rất tuyệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-nhu-vay-han-la-the/2182691/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.