Hoàng đế bệ hạ thọc thọc vài cái, cũng không làm cái cục xấu xí kia rơi xuống dưới, nhưng hắn lại không cảm thấy kỳ quái, chỉ cho rằng ái phi lỡ trát gà ăn mày rất chặt. Hắn lại chỉ nghe thấy xung quanh vang lên một trận thanh âm ong ong nhưng không thèm để ý.
Mãi đến khi Trần thống lĩnh tìm đến, nhìn thấy đồ vật mà bệ hạ đang chọc kia, vội vàng hô lên: " Bệ hạ, không thể!"
Bang một tiếng, cục đất kia đã bị hoàng đế bệ hạ chọc rớt xuống dưới tàng cây.
Trần thống lĩnh: thôi xong!
Hai mắt hoàng đế bệ hạ sáng lên, hắn cúi đầu nhìn lại, nhưng không ngửi được mùi hương vốn nên có của gà ăn mày, mà là...
Một đám ong vò vẽ từ tổ ong trào ra, tụ tập thành đàn, lao thẳng tới mặt bệ hạ
Hoàng đế bệ hạ hoảng sợ, lúc này mới phát giác ra điều không đúng, cuống quýt lui về phía sau vài bước, cái trán chợt đau nhói, hóa ra là bị một con ong vò vẽ bay lại đốt một cái.
Cái thứ này vậy mà lại cắn người!
Hoàng đế bệ hạ " A" lên một tiếng, xoay người chạy thật nhanh như có lửa dí mông.
Trần thống lĩnh vội vàng chạy lại, một bên cởi áo choàng xua đuổi đàn ong, một bên hô to đến khàn cả giọng: " Hộ giá! Mau hộ giá!"
Những thị vệ đang canh gác xung quanh cuống quít xông tới hỗ trợ. Nhưng mặc cho bọn họ xua đuổi thế nào, bầy ong cũng chỉ nhận diện mỗi mặt bệ hạ, từ mọi góc độ, xảo quyệt xuyên qua đám thị vệ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-phi-la-mau-nghi-thien-ha/294041/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.