Sáng sớm tia ánh sáng mặt trời đầu tiên chiếu vào.
Thiên Thu mở mắt ra, không muốn giường, lăn một vòng, phát hiện mình lăn vào trong ngực người nào đó.
Cô ngước mắt, thấy đối phương đang ngủ, con ngươi nhắm chặt, lông mi thon dài, giống như con bướm, hơi mang theo run rẩy, khi mở ra lãnh ngạo khó gần.
Chó sói lớn ngủ say, khí tức so với bình thường càng khiến người ta thương yêu hơn.
A....
Ánh mắt cô nhìn đến đủ loại dấu vết mập mờ trên người hắn, cười cười, đầu ngón tay đụng vào.
Rất hài lòng.
Những cái này, tất cả đều là cô.
Đế Tinh Diệu phát giác được cái gì, vô ý thức nắm lấy tay ngón tay cô, mở mắt, còn buồn ngủ, đôi mắt đầy mông lung nhìn qua cô.
Hắn rất nhanh thanh tỉnh, duỗi ra cánh tay dài đưa cô ôm sát trong ngực.
"Tỉnh?" Cô nói.
"Ân, tỉnh." Hắn trả lời, tiếng nói khàn khàn lười biếng, màng nhĩ cũng vì đó cổ động, một trận tê dại.
Cả người hắn quấn lên, không chỉ là hắn tỉnh, còn có một chỗ, phi thường ngang ngược càn rỡ.
"Em phải đi học." Thiên Thu nói.
"Cách thời gian đi học còn rất sớm, còn mấy giờ, đến lúc đó anh có thể đưa em đi." Hắn lắc lắc cái đuôi.
Chó sói lớn đã nếm qua thịt, ăn tủy trong xương mới biết liếm thôi cũng ngon.
Nhớ lại buổi tối hôm qua, thật sự là mỹ vị mỹ vị mỹ vị.
Hắn lại muốn ăn.
Ăn càng nhiều, làm sao cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-quai-he-thong-mau-xuyen-nam-than-sung-lat-troi/197692/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.