Thiên Thu không thèm quan tâm.
Cô khẽ vươn tay, trực tiếp đem Đường Ngọc đẩy ngã lên ghế sô pha.
Đám đàn em bên ngoài còn đang tính phá cửa đi vào.
Nếu để cho bọn họ nhìn thấy bộ dáng nhược thụ yếu ớt của mình bây giờ, mặt mũi phải để chỗ nào? !
Đường Ngọc muốn chửi ầm lên, "Tao . . ."
"Lại mắng thô tục thử xem?"
"Tao . . . Thủ hạ đến rồi, mày còn không mau thả tao đi?" Đường Ngọc nói.
"Tôi nói cho cậu đi lúc nào?"
Thiên Thu cười sờ soạng mặt hắn một cái.
Cô nhẹ nói: "Đem cậu giam lại, chỉ có thể là của mình tôi, không phải rất tốt sao?"
Thiên Thu chậm rãi đọc lời thoại, xuất phát từ nữ sinh não bổ cốt truyện trừng phạt tra thụ.
Đường Ngọc nhưng lại cực kỳ tỉnh táo, bình tĩnh nói: "Mày sẽ không."
"Ồ? Vì sao?"
Đường Ngọc mấp máy môi, "Không biết, dù sao thì chắc là sẽ không."
Cảm giác của hắn đối với Thiên Thu rất phức tạp.
Đường Ngọc cho là mình sẽ rất chán ghét cô.
Dù sao thì Thiên Thu từng làm cho hắn mất mặt trước nhiều người như vậy.
Nhưng cô lại tỏ tình, nói rất yêu thích hắn.
Còn. . . Còn cứu hắn.
Lại thêm cái nhìn ban nãy nữa.
Đường Ngọc cũng không sợ, còn lập tức cảm thấy tìm được đồng loại.
Ở sâu trong nội tâm giống như đã xác định, cô chính là người hắn vẫn luôn tìm kiếm.
Cô khẳng định sẽ không thương tổn hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-quai-he-thong-mau-xuyen-nam-than-sung-lat-troi/197800/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.