Nếu nói Đinh gia tỷ muội ngọt ngào khiến người ta chịu không nổi, thì Đường Lan Thanh cùng Cố Hoài Cẩn chính là làm người ta kinh hãi. Diệp Hoan bất tri bất giác chậm rãi dịch chuyển tới sát góc bên cạnh, tựa như là đang cố gắng cách xa cái hai người này một chút.
"Ăn thêm một chút đi" Đường Lan Thanh ỷ vào tình trạng hồi phục của tay trái, càng muốn làm gì thì làm, nàng không nói lời nào đem thìa đưa đến bên mép Cố Hoài Cẩn ôn nhu hống "nếu không ăn sẽ không có khí lực."
"Không muốn" Cố Hoài Cẩn hơi quay đầu, nhẹ nhàng đẩy cánh tay đang cầm bát cháo gần thấy đáy của Đường Lan Thanh ra, nàng thật sự không ăn nổi nữa.
Chỉ vì một câu "không muốn" của Cố Hoài Cẩn liền làm cho Đường Lan Thanh suy nghĩ xa xôi, trong đầu không tự chủ nhớ tới cảnh tượng mỗi lần nàng ở dưới thân chính mình xin tha, một câu "không muốn" của nàng tựa hồ chính là "dục cự hoàn nghênh. *** " Rõ ràng như vậy khát vọng kề cận chính mình, thế nhưng trong miệng phát ra lại trái ngược so với ý nghĩ, thật sự là một nữ nhân không thành thực.
* **Muốn nhưng làm bộ không muốn
Hô hấp vô tình trở nên hỗn loạn, Đường Lan Thanh càng nghĩ càng hiện ra nhiều hình ảnh không thích hợp thiếu nhi, nàng không tự chủ lui về sau vài bước, đụng phải cái ghế kế bên cũng không thèm để ý, hoảng loạn chạy ra bên ngoài.
"Nàng như vậy là làm sao?" Diệp Hoan khó hiểu nhìn hình dạng thất kinh của Đường Lan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-that-dung-dip-yeu-hao-xao/568929/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.