Hương Hương chủ động chìa tay giúp đỡ, đối với Kha Thành chủ điều này tuyệt không thể nghi ngờ là lò than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, vội vàng mang ơn mời Hương Hương ngồi lên ghế, sai người dâng trà đối đãi như một vị ân nhân. Trước tiên Hương Hương không vội nói lên kế sách của bản thân, mà dùng lý luận phân tích cặn kẽ chuyện này cho rõ ràng: “Ta cho rằng, tình hình hiện nay của Thiếu Thành chủ không phải là vì trúng phải yêu pháp, như vậy chỉ có thể nói đây đơn giản là tuổi trẻ nông nỗi dẫn đến hành động phản nghịch”.
“Tuổi trẻ… nông nỗi?” Kha Thành chủ không hiểu lặp lại lần nữa. Ông ta sống hơn sáu mươi năm, nhưng lại chưa từng nghe qua danh từ kỳ quái bực này.
“À, cái này…” Hương Hương dừng một chút, giả vờ bày ra dáng vẻ của một người học thức uyên bác, giải thích. “Chính là đứa nhỏ lớn lên, qua từng giai đoạn của tuổi tác mà bước vào cuộc sống, mỗi người sẽ có cá tính ngỗ nghịch khác nhau. Biểu hiện cụ thể chính là ý thức độc lập cùng với ý thức của bản thân trở nên mạnh mẽ, cho rằng bản thân là một người trưởng thành, nóng lòng muốn thoát ly khỏi vòng kiểm soát của phụ mẫu, muốn tự quyết định mọi việc của bản thân, không thích phụ mẫu can thiệp. Vì muốn biểu hiện sự ‘thành thục’ cùng ‘phi phàm’ của bản thân, sẽ có khuynh hướng bày tỏ thái độ phê phán trước mọi chuyện. Ông càng không cho phép hắn làm cái gì, hắn lại càng muốn làm cái đó”.
“Tựa như Thiếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/yeu-the/534568/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.