Lúc Anh Minh nhìn thấy Thạch Nghị, trong lòng cảm thấy một sự thất bại như việc sắp thành lại hỏng.
Hắn bất đắc dĩ thở dài, còn chưa kịp mở miệng, bên kia Vương Nghĩa Tề đã dứt khoát chen qua, trực tiếp đỡ lấy hai túi lớn trong tay Anh Minh: “Đưa thuốc cho tao trước.”
Sau đó cũng không thèm để ý phản ứng của bọn họ, chạy một mạch lên lầu.
Thạch Nghị nhíu mày: “Đây rốt cuộc là chuyện gì?”
Anh Minh không nói, chỉ quay lại xe Thạch Nghị, tự nhiên mà ngồi vào ghế lái, sau đó mới lên tiếng: “Chúng ta đổi chỗ khác, ở nhà có người bệnh.”
Chờ Thạch Nghị lên xe, Anh Minh châm một điếu thuốc ngậm lên miệng, tốc độ của hắn rất nhanh, chạy ra đường lớn liền lao thẳng về phía bắc. Thạch Nghị cũng không hỏi Anh Minh muốn đi đâu, chỉ hơi hạ kính xe, gió bên ngoài đột ngột thổi vào khiến hắn hơi cau mày, nâng nâng kính mắt.
Anh Minh đảo mắt nhìn một cái, bởi vì là đường ra khỏi thành phố, đoạn này không có được mấy chiếc xe, Anh Minh có chút phiền muộn, tốc độ so với bình thường nhanh hơn khá nhiều, Thạch Nghị nhìn hắn một cái cũng không nói gì, không khí chút vi diệu, áp lực bên trong phát ra một loại cảm giác bất an như sắp nổ tung. Sau đó Anh Minh trực tiếp hạ kính xe xuống, một tay chống lên thành cửa sổ hút thuốc.
Một đường này, là đi đến phía sân bay.
Chỉ là lúc gần đến nơi, Anh Minh đột nhiên đổi hướng, men theo con đường nhỏ, cuối cùng dừng ở một chốn hoang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/2401/192102/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.