- Sao Tiểu Tịch vẫn chưa quay lại?
Lâm Hân trông ra cửa với vẻ lo lắng.
- Cậu ấy mới đi thôi mà.
Từ Văn Văn cười hì hì an ủi cô.
Thấy bọn họ đều nhìn ra phía cửa, Tô Khánh Vũ âm thầm thay đổi ly rượu của y và Diệp Tiểu Tịch. Y nhìn ly rượu đầy mê say, nếu y uống thì có được tính là đang hôn gián tiếp Diệp Tiểu Tịch không nhỉ?
Cửa phòng bị đẩy ra bất ngờ, Lý Mộng Tuyết đi vào.
- Tiểu Tịch đâu?
Lâm Hân vội vã hỏi thăm.
Diệp Tiểu Tịch lại đi ra ngoài rồi sao? Lòng Lý Mộng Tuyến mừng thầm, vốn dĩ cô đang suy nghĩ làm thế nào để lừa Diệp Tiểu Tịch rời khỏi phòng, không ngờ rằng cô ta đã tự chui đầu vào rọ.
- Tôi không thấy cô ấy!
Lý Mộng Tuyết tỏ vẻ vô tội.
- Cậu ấy đi toilet mà, sao cô lại không gặp cậu ấy được?
Từ Văn Văn nhíu mày bất mãn.
Lý Mộng Tuyết trở về chỗ ngồi của mình, vốn dĩ cô ả không đi toilet. Cô vô thức giành lấy chén rượu của Tô Khánh Vũ, uống một hơi cạn sạch rồi nói:
- Có thể là cô ấy vừa vào thì tôi đã đi ra rồi, cho nên bọn tôi mới không chạm mặt nhau.
Tô Khánh Vũ hơi xoắn xuýt, y còn chưa uống được rượu của Diệp Tiểu Tịch, lại còn bị Lý Mộng Tuyết giành mất.
- Đợi chút nữa xem, không chừng em ấy sẽ về ngay thôi.
Lâm Dật Phong trấn an.
Lâm Hân gật đầu bất đắc dĩ. Có nhiều người ở đây, có lẽ Lý Mộng Tuyết sẽ không động tay động
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/365-cach-cung-chieu-vo-yeu/2445158/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.