Sáng hôm sau:Tại công ty vệ sĩ Châu LongMột cậu thanh niên đang luống cuống vội chạy thật nhanh, hình như có chuyện gì đó.- Thầy ơi,……….Thầy……Châu Thanh lúc này đang ngồi tại phòng khách cùng với bố của mình- Có chuyện gì vậy? Cứ từ từ mà nói thôi.- Bên ngoài, bên ngoài có một đám người trông rất bặm trợn muốn gặp thầy ạChâu Thanh nhìn bố của mình, Ông biết đám người đó là ai rồi.- Bọn chúng đến sớm thật đấy.Ông nhìn cậu thanh niên rồi dặn cậu:- Cứ đi ra mời họ vô, không có chuyện gì cả đâu, cứ bảo mọi người yên tâm.- Dạ.- Bố yên tâm, để con xử lí chuyện này.Ông Châu Long nhìn tên con trai độc nhất của mình.
Từ nhỏ đến lớn nó đều gây đủ mọi thứ chuyện phiền phức rồi.
Tới tận bây giờ đã hơn 40 tuổi rồi mà vẫn còn tự mình dính vào những chuyện của người ngoài như thế này.
Ông thở dài :- Chả giống ai cảBà vợ của ông lúc này đã đứng ở ngay sau lưng, nghe chồng nói vậy bà lão cốc đầu ông một cái- Nó giống ông chứ ai.
Hồi còn trẻ ông mắc không như vậy.- Đau nhé.
Tôi làm gì lo chuyện bao đồng như nó.Haizzz thôi đợi xem nó giải quyết việc này ra làm sao.Trong phòng chờ- Rất hân hạnh được gặp ngài Châu Thanh, tôi đã được nghe danh tiếng của ngài rất là nhiều lần rồi.Một người đàn ông mặc vest gọn gàng khuôn mặt điển trai, mắt đeo kính đen lịch sự, trông mới chỉ ba mươi mấy tuổi thôi, hắn giơ tay ra bắt tay với Châu Thanh.- Ngài quá lời rồi.
Không biết ngài đây là…?- À
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/5-lan/1436393/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.