Quân Nho im lặng, hắn không nói lại được gì, chuyện này bọn hắn vẫn luôn không để ý, “Nếu đệ ấy muốn cưới muội thì sao?”
Sắc mặt Lý Minh Kỳ khẽ biến đổi, tim đập loạn nhịp, đây là loại cảm giác gì? Có chút sợ, có chút...... chờ mong sao? Nàng không dám nghĩ sâu hơn, bình ổn chút cảm xúc phập phồng, “Quân đại ca, lời ấy của huynh là có ý gì?”
”Muội đừng hoảng, ta chỉ muốn tìm ra một phương án bồi thường tốt nhất, Minh Kỳ, vì sao không muốn gả cho đệ ấy?” Quân Nho dẫn dắt từng bước, hắn càng ngày càng tò mò về suy nghĩ của tiểu nữ tử này, muốn hiểu thêm một chút, thông suốt một chút.
Lý Minh Kỳ nhìn mặt hồ lăn tăn gợn sóng, gợn sóng giống như nỗi lòng đang phập phồng, thấm ướt mảnh ruộng khô cằn, có gì đó rục rịch, nàng cảm thấy nơi đó có chút ngứa ngáy có chút đớn đau, tay áo thêu mây nước quơ quơ, nàng nhẹ giọng nói: “Đời này ta không muốn tái giá.” Giọng rất nhỏ, không biết là nói cho ai nghe. Nàng ngẩng đầu nhìn ra xa, bầu trời xanh trong vắt hắt xuống giống như hơi ấm lộ ra nơi khóe mắt đuôi lông mày của người nọ trong lúc lơ đãng, nghĩ đến đây, nàng lại có chút cười khổ. Vốn tưởng không nghĩ không nhớ, sự thật thì sao, tất cả đều chỉ là lừa mình dối người mà thôi.
Quân Nho không ép hỏi, chỉ nói, “Minh Kỳ, chúng ta đến rồi, hôm nay liền ở lại đây một đêm, muội hãy nghỉ ngơi ổn định tâm tình.” Tạm dừng một lát, lại nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ac-phu-cuong-sung-the/1866773/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.